Sunday, October 13, 2013

Con theo Người nguyện làm Hoa Lúa



Con theo Người nguyện làm Hoa Lúa. Chén cơm ngon thơm bếp lửa gia đình. Thầy Trò cùng chung tay làm việc tốt. Sống trọn tình với giấc mơ xanh.


Hôm nay ngày Chín tháng Chín Quý Tỵ.
Bác Văn ơi thành kính tiễn Người
"Cái tôi hoàn lại đất trời
Trả tôi mặt mũi muôn đời chưa sanh" (*)


Bác về vùng đất địa linh
Mũi Rồng & Đảo Yến, Quảng Bình quê ta.



Người là Võ Đại Thánh
Hộ Quốc Đại Tướng Quân
Ở chính đạo Trung tâm
Hoành Sơn & Linh Giang
Đèo Ngang gánh hai đầu Đất Nước.



Người về gặp các bậc chí nhân
Trần Quốc Tuấn,
Trần Nhân Tông,
Hồ Chí Minh, …
Thanh thản giấc muôn đời.
“Tôi bình đẳng với những người lính của tôi” (1)

Lớp lớp cháu con
thành kính tiễn biệt Người.
Lớp lớp cháu con
noi gương Người
ra chiến hào cầm súng.
Đất nước bình yên
lại trở về đời thường
cầm bút cầm cày
trong yêu thương, thanh thản.
Gìn giữ “non sông muôn thuở vững âu vàng“. (2)
Tiễn biệt Người vị tướng của lòng dân.

Con theo Người nguyện làm Hoa Lúa
Chén cơm ngon thơm bếp lửa gia đình
Thầy Trò cùng chung tay làm việc tốt
Sống trọn tình với giấc mơ xanh.

(*) Bản khắc trên đại hồng chung Vũng Chùa của Võ Đại Thánh do Gia đình bà Đặng Bích Hà cùng các phật tử thành tâm chú tạo Phật lịch 2554 Dương lịch 2010.
(1) Võ Nguyên Giáp
(2) Trần Nhân Tông


Tư liệu về Đại tướng Võ Nguyên Giáp

Danh nhân Việt (http://danhnhanviet.blogspot.com) thu thập thông tin về cuộc đời và sự nghiệp của Đại tướng Võ Nguyên Giáp

1) Nhân cách lớn của đại tướng Võ Nguyên Giáp
2) Tướng Giáp trí tuệ bậc Thầy
3) Võ Nguyên Giáp sao sáng trời Nam
4) Võ Nguyên Giáp vị nhân tướng khuyến học
5) Võ Nguyên Giáp thiên tài quân sự
6) Đại tướng Võ Nguyên Giáp chân dung một huyền thoại
7) Võ Nguyên Giáp đọc lại và suy ngẫm
8) Đọc lại và suy ngẫm Tết Mậu Thân 1968
9) Võ Nguyên Giáp vị tướng của lòng dân
10) Đại tướng Võ Nguyên Giáp những câu nói bất hủ

Ảnh yêu thích





Hồ Chí Minh và Võ Nguyên Giáp

Văn yêu thích về đại tướng Võ Nguyên Giáp

Toàn văn đáp từ của ông Võ Điện Biên,
con trai trưởng Đại tướng Võ Nguyên Giáp
tại lễ truy điệu:


"Kính thưa các đồng chí lãnh đạo Đảng, Nhà nước và quân đội,

Kính thưa đồng bào và chiến sĩ cả nước,

Kính thưa các đồng chí lãnh đạo Đảng và Nhà nước Lào và Camphuchia,

Kính thưa các bạn bè quốc tế và kiều bào ở nước ngoài,

Trước hết, tôi xin thay mặt gia đình tỏ lòng biết ơn sâu sắc, cảm ơn lãnh đạo Đảng, Nhà nước, quân đội, cùng đồng bào và chiến sĩ cả nước đã tạo mọi điều kiện để thực hiện tâm nguyện cuối cùng của ba chúng tôi là trở về với quê hương.

Chúng tôi hiểu rõ hơn ai hết rằng mọi lời ca ngợi với Đại tướng là lời ca ngợi đối với Bác Hồ, với các thế hệ lãnh đạo của Đảng, với tất cả đồng bào và chiến sĩ đã hy sinh và đóng góp bằng tâm trí và máu xương trong 2 cuộc kháng chiến vừa qua. Đấy là lời ca ngợi đối với tất cả những người con ưu tú của đất Việt đã ngã xuống để bảo vệ và gìn giữ mảnh đất này. Để tỏ lòng biết ơn, không có lời nào có thể diễn đạt hết được tấm lòng của gia đình.

Tuổi thọ của Đại tướng đến những năm vừa qua, sức khỏe của Đại tướng và tuổi thọ của Đại tướng đến những ngày qua, là nhờ tấm lòng của tất cả mọi người, hàng trăm, hàng triệu người dân Việt Nam, từ các thế hệ đã qua 2 cuộc chiến tranh khốc liệt nhất của dân tộc, đến thế hệ thanh niên, thiếu nhi chưa bao giờ biết đến tiếng bom.

Xin phép được tỏ lời cảm ơn riêng đến quân đội, bệnh viện quân y 108, tập thể A11 và tất cả những y bác sĩ liên quan đã chăm sóc Đại tướng đến những giây phút cuối cùng.

Trong giây phút này, xin phép được ngẩng đầu tạ ơn tiên tổ của đất nước Việt Nam, tạ ơn anh linh của tất cả những anh hùng liệt sĩ từ hàng nghìn năm nay đã ngã xuống vì mảnh đất này và luôn luôn đồng hành cùng với Đại tướng trong cuộc trường chinh cho tới giờ phút cuối cùng.

Đại tướng cả đời đã vì nước vì dân và lúc mất đi chắc chắn tinh thần của Đại tướng sẽ hòa vào tinh thần của hàng trăm, hàng chục triệu người dân nước Việt, biến thành sức mạnh vì một nước Việt Nam hùng cường và thịnh vượng.


NƯỚC MẮT RƠI CHUNG

Nguyễn Ngọc Tư

Bạn nói có thể chị đàn bà đứng nức nở trên phố Hoàng Diệu ấy vừa đóng quầy may sẵn ở chợ Đồng Xuân, bạn đã bị chị mắng một lần vì “ nói giọng miền Nam mà còn mặc cả”. Có thể người đàn ông mếu máo đặt mấy bông cúc vàng ở hàng rào ngôi nhà số 30 kia vừa chạy xong cuốc xe ôm, bạn đã từng bị anh chở đi đường vòng để lấy tiền cho ngọt. Nhưng những va quệt đã từng gặp phải trên đất Hà Nội đã trôi hết, xí xoá hết trong bạn vì những người đã đến khóc trước nhà vị tướng vừa qua đời, trong bản tin tối.

Tivi trong quán ăn tiếng được tiếng mất, nhưng bọn tôi chừng như nghe được tiếng nước mắt chảy. Không chỉ từ những gương mặt lướt qua trên màn hình, mà còn từ những người không xuất hiện trên tivi như bạn, hay từ trong lòng những người giả bộ mình cứng cỏi, như tôi. Tự nhận là già rồi, nghi ngờ cả nước mắt, nhưng bạn nói lần này bỗng tin những người kia cảm động thật lòng. Mà ông tướng đó cũng không phải ruột thịt, hay họ hàng xa, hay láng giềng ở cạnh nhà. Ông giỏi thì khỏi nói, cái đó cả thế giới chịu rồi, “ nhưng tụi mình đâu phải thương chỉ mỗi chuyện đó ”, bạn quệt cùi tay chùi nước mắt, nói “ nghĩ tới ông như là nghĩ tới ông nội mình, không hề có cảm giác xa xôi vĩ đại ”. Bàn bên mấy anh đòi nợ mướn cũng thôi chửi thề một con nợ khó nhằn, một anh buột miệng “nhìn ổng hiền như con cọp ăn chay”. Màn hình đông chừng mười lăm giây nụ cười hồn hậu của ông tướng. Tự biết trong lòng người dân, hình ảnh ấy còn đọng lại rất lâu.

Bạn tôi tin hồi tại thế ông sống như mình có, không cố ý sống sao cho dân phải khóc khi lìa cõi tục. Tự nhiên từ khí chất. Thấy ông tưới phong lan, cũng lui cui như ông già kế bên nhà. Thấy nụ cười, biết rằng những oan khuất nhục vinh đã bị ông phẩy tay bỏ lại. Chỉ dân là ông không quên, khi thỉnh thoảng gửi báo những bài viết tâm huyết đóng góp cho chính sách dân sinh.

Mấy hôm trước càphê sáng với nhau bạn còn kêu xã hội nhìn đâu cũng rẽ chia xáo xác. Sẵn sàng cãi nhau vì một cuốn sách, ông xài điện thoại Mỹ tôi dùng điện thoại Hàn, vì em mê nhạc sến anh thích sang. Cảm giác loạn lạc từ chính trường cho tới từng mái ấm, từng cái tổ của mỗi người. Đi bên bờ vực ai không chịu được nấy rơi, tưởng không có gì ngăn lại được dòng người chèn lấn. Bỗng tất thảy họ dừng lại chỉ vì một hơi thở vừa dứt vô phương nối lại. Bạn rươm rướm nói, ông tặng cái chết của mình cho người dân như một cơn mưa phúc lành. Họ, cũng như bọn tôi, ẩn nỗi tiếc thương ông già rực rỡ đó, thấy tâm hồn mình bỗng dưng liền sẹo, bâng khuâng vì ý nghĩ mình cũng còn khả năng khóc cho một người dưng.

Cách khóc mỗi người mỗi khác, có người tận nhà ông già cúi đầu đặt bó hoa, người ở xa ngồi trước tivi lén kéo chéo áo lau đuôi mắt, người nuốt trộng vào lòng, người lại thở hắt ngậm ngùi “ rồi ai cũng về, người ở đến gần một trăm lẻ ba năm chớ đâu ít ỏi gì, mà sao ai cũng tiếc, lại có người ở mới sáu mươi mà dân ngán ngẩm thôi rồi ”. Chỗ này chỗ kia, tiếng khóc chưa bao giờ tạnh của những người trót sinh ra trên đời này, nhưng không mấy khi cả triệu người cùng chung một niềm mất mát.

Bạn nói có bốn trong mười phần nước mắt đã chảy ra, chúng ta khóc cho việc sau này chẳng còn ai đủ lớn để dân còn có thể thương chung, khóc cùng. Cúi đầu trước ông, cũng đồng nghĩa bày tỏ thái độ với những ông quan còn đang sống.

(Theo: Sài Gòn Tiếp Thị)​

Thơ yêu thích về đại tướng Võ Nguyên Giáp

“ VỊ TƯỚNG GIÀ

Tiễn biệt Người, vị đại tướng của nhân dân.

Anh Ngọc 94.

Những đối thủ của ông đã chết từ lâu.
Bạn chiến đấu cũng chẳng ai còn nữa.
Ông ngồi giữa thời gian vây bủa.
Nghe hoàng hôn chầm chậm xuống quanh mình.
Bàn chân đi qua hai cuộc chiến tranh.
Giờ chậm rãi lần theo dấu gậy.
Đôi bàn tay nhăn nheo run rẩy.
Đã từng gieo khủng khiếp xuống đầu thù.
Trong góc vườn mùa thu. Cây lá cũng như ông lặng lẽ.
Tám mươi tuổi ông lại như đứa trẻ.
Nở nụ cười ngơ ngác thơ ngây.
Ông ra đi
Và…
Ông đã về đây.
Đời là cuộc hành trình khép kín.
Giữa hai đầu điểm đi và điểm đến.
Là một trời nhớ nhớ với quên quên.
Những vui buồn chưa kịp gọi thành tên.
Cõi nhân thế mây bay và gió thổi.
Bầy ngựa chiến đã chân chồn gối mỏi.
Đi về miền cát bụi phía trời xa.
Ru giấc mơ của vị tướng già.
Có tiếng khóc xen tiếng cười nức nở.
Một chân Ông đã đặt vào lịch sử.
Một chân còn vương vấn với mùa thu.“


ĐẤT NƯỚC TÔI

Phan Chí Thắng

Viết sau quốc tang đại tướng Võ Nguyên Giáp

Đất nước tôi
Người mẹ gầy còng lưng che gió phương bắc
Gồng mình chắn bão biển Đông
Tần tảo gom từng quả cà hạt thóc
Nuôi con đánh giặc, chờ chồng

Đất nước tôi
Những giòng sông hiền hòa chở phù sa cao thượng
Con sóng nhỏ nhen nhiều lúc làm càn
Đàn dơi lạng quạng trên khuôn mặt những anh hùng như Trần Quốc Tuấn
Chúng băm nát non sông, bôi nhọ xóm làng

Nhưng đất nước có những ngày con người biết khóc
Ta thấy mình vẫn đẹp ngàn năm
Triệu triệu cháu con tiễn đưa tướng Giáp
Đón lại vào lòng hai tiếng Việt Nam!

Người vĩ đại bởi vì người bình dị
Cây cột cao của ngôi nhà non sông
Cái chết của Người như là mùa gặt
Để năm sau lúa lại chín đầy đồng

Tôi đã khóc những ngày buồn đau ấy
Khóc thương một đấng vĩ nhân
Và cũng khóc, tủi mừng cho đất nước
Khuôn mặt anh hùng - vóc dáng nhân dân!


Video yêu thích về Đại tướng Võ Nguyên Giáp


Đại tướng Võ Nguyên Giáp – Đại tướng của nhân dân VTV1


Võ Nguyên Giáp trong cuộc trường chinh thế kỷ


Đại Tướng Võ Nguyên Giáp – Tập 01 – Đường Kách Mệnh


Đại tướng Võ Nguyên Giáp Tập 1 (Phần 1)


Đại tướng Võ Nguyên Giáp Tập 1 (Phần 2)


Đại tướng Võ Nguyên Giáp tập 2 phần 1


Đại tướng Võ Nguyên Giáp tập 2 phần 2


Đại tướng Võ Nguyên Giáp tập 2 (phần 3)


Ký ức Điện Biên_1
http://www.youtube.com/user/hoangkimvietnam

Chùm ảnh gia đình cùng nhân dân cả nước tiễn biệt Đại tướng











Tiin trực tiếp lễ viếng (Theo: Quân đội nhân dân)


Báo Dân Trí: Lễ viếng Đại tướng







Trở về trang chính

Hoàng Kim, Ngọc Phương Nam, Thung dung, Dạy và học, Cây Lương thực, Học mỗi ngày, Danh nhân Việt, Food Crops News, CassavaViet, foodcrops.vn

No comments:

Post a Comment